Không phải chỉ có các nấm mồ trên mặt cát, mà dưới các nấm mồ còn năm, bảy lớp xương tù, đào sâu xuống 5 mét còn xương trắng. Thăm banh I, banh II, xà-lim 13, xà-lim 15, từng giam các đồng chí Nguyễn Văn Cừ, Hoàng Quốc Việt, Lê Đức Thọ, Phạm Hùng, Lê Văn Lương, Lê Thanh Nghị, Nguyễn Duy Trinh, v.v… Tôi tần ngần đứng mãi trước xà-lim giam Thủ tướng Phạm Văn Đồng, hầm xay lúa Bác Tôn. Lịch sử từng qua đấy.
Thăm các trại, các banh:
Xuân về cấm cố một nơi
Xuân về hai trại một trời cách xa.
Nhưng rồi không phải là trại nữa. Mà là chuồng. Chuồng bò, chuồng heo, chuồng cọp… Tên là tên thú, nhưng để giam người. Chúng muốn hạ nhân phẩm chúng ta với cái tên chuồng ấy.
Trong chuồng cọp máu quanh tường lớp lớp
Sào bịt đồng đăm thọc nát thịt xương
Vôi bột tuôn, nước dội tiếng kêu hờn
Anh trước nga, em sau liền tiến tới
Ta thường nói chiến trường, chiến trường biên giới, chiến trường Stalingrad, chiến trường Quảng Trị cổ thành. Côn Đảo cũng là một chiến trường suốt một thế kỷ này. Với nghĩa bóng và nghĩa đen, máu bầm đen của nó:
… Tám phòng chiến địa, chiến trường xa quê
… Thương người tù đổ máu tay không
Với tinh thần bất khuất trên chiến trường ấy, người tay không đã thắng.
Hình như sau mười năm, ta quên dần tội ác và hình ảnh cụ thể của Mỹ – ngụy. Ta cũng bắt đầu gọi “chế độ cũ” một cách khái quát nhẹ nhàng, xem nó như một thứ chế độ nào, có tốt có xấu.
Hình như có người quên mất cái tay từng cầm sào bịt đồng đâm thọc vào ta, cái tay dội nước, tuôn vôi bột mà lại nhớ nó có khi cầm sách hay cầm đàn. Hình như cái hình ảnh anh cán bộ thoái hóa, anh bộ đội biến chất, lắm lúc có thể phần nào xóa nhòa, che chở, cứu rỗi cho bọn ác ôn xưa nữa! Không được! Tôi muốn mọi người đến thăm các nhà tù cũ, thăm Côn Đảo, những nơi mà kẻ thù là kẻ thù và ta chính là ta.
Tập thơ này góp phần vào việc đó.Đất nước thừa người làm thơ mà thiếu người viết sứ. Không câu thơ viếng mộ các anh hùng.Có lần tôi đã viết như vậy. Nhưng các bạn trong tập này đâu có làm thơ!
Từ khóa tìm kiếm nhiều: tho tre em